Mấy ngày nay bị dị ứng. Chỗ nào cũng
nổi đầy mảng đỏ. Vô chai nước biển cho xổ độc (nghe bác sĩ nói vậy). Nằm một chỗ
nghĩ mãi không biết ăn phải cái giống gì mà độc dữ vậy? Hôm trước có đứa bạn
cho hộp tré, đựng trong cái hộp đẹp lắm, chứ không phải loại tré gói bằng lá
chuối, mà còn có hạn sử dụng nữa chứ. Ngon lành. Không lẽ…?
Haizzz. Cũng hôm đó, có ăn trái
đu đủ. Trái to đùng, bóng đẹp. Cô bán hàng trên xe đẩy nói hàng Việt nam đó
ông. Không có xịt cái gì đâu à nhe. Hay tại vì ăn nãi chuối mà bà tạp vụ mua
dùm nói là ở kế bên nhà bả có người ở quê mang lên. Nãi chuối trái nào cũng
tròn vo bằng bắp tay, một nãi mà có tới 20 trái. Cứ nằm mà chặc lưỡi: không lẽ…
hoài mà không nghĩ ra. Mới nhớ tối đó có đi ăn thịt nướng với mấy thằng bạn. Thịt
thơm lừng. Chà, báo mới đăng có một loại hóa chất gì đó mà nó chỉ cần quẹt lên
tàu hủ đem nướng cũng thành bít tết. Chắc nó quẹt cái đó lên thịt thúi rồi nướng
cho mình ăn rồi! Kể với bác sĩ nghe các nguyên nhân có thể mình gặp phải, thằng
chả tỉnh bơ phán rằng: chưa chắc đâu, còn nhiều thứ nữa. Biết đâu đấy.
Nói với vợ chắc là anh bị…Vợ phán
rằng: cái miệng làm thiệt cái thân, mai mốt tui mua gì cho ăn đừng phàn nàn Gần
đây bả hay mua nhiều loại rau củ nhỏ xíu đem về ăn. Viện cớ là cái trái nhỏ đèo
đẹt là do không có xịt thuốc, lá rau lủng lỗ chổ thì do không có thuốc sâu nên
nó ăn… Mấy thứ vừa nói giờ là đặc sản ở nhà hàng đó nhe: khổ qua đèo, dưa leo dị
dạng… Hồi trước bả hay mua mận, ổi về ăn trái nào trái nấy bóng lưỡng. Giờ thì
lâu lâu mới có bà nhà quê nào đó đem mấy trái ổi rừng bán thì mới có ăn, chuối
thì lựa trái ốm nhách có đủ bốn sọc. Cá thì ăn cá lòng tong, chỉ chưa ăn cá bảy
màu… vì cá gì cũng nuôi bằng thuốc hết. Không biết thằng nào nhập về mấy thứ
thuốc độc này để tui phải nhịn ăn vậy trời.
Thôi mai mốt cái gì thấy đẹp hào
nhoáng thì tránh xa. Hôm nay nằm một chỗ trị bịnh dị ứng mới nghiệm ra điều
này. Vậy bệnh của mình gọi là gì vậy ta? Gọi điện thoại cho thằng bạn theo kiểu
xin trợ giúp của người thân. Bảo mày tra dùm trên Google cái bệnh của tao tên
nó là gì để tao lấy le với bác sĩ coi. Nó nói khỏi tra ông ơi. Ông là bị dị ứng
với cái đẹp. Mà bây giờ bịnh này nhiều lắm. Thể của ông là thể nhẹ, còn nhiều
người bị thể nặng hơn. Có người thấy tai nạn giao thông mà có ai lại giúp thì
ngứa mồm nói thằng đó tính hôi của hay gì đó, thấy cướp giật có người rượt theo
thì ngứa mồm nói: thằng đó khùng… Hồi đó tui cũng bị nè. Mỗi lần thấy xăng điện
tăng giá đẹp mắt là tui chửi rùm beng, giờ thì hết rồi.
Tui đọc báo thấy “đồ” của người mẫu
xài cũng là hóa chất nữa đó trời. Hổng lẽ mình đi “coi” biểu diễn hôm trước mà
nó bị dị ứng. Dị ứng với cái đẹp trên máy tính nó dịch ra là allergy to female beautiful,
mới chết chứ. Bổng cô y tá xinh đẹp cầm ống chích bước vô, tự nhiên người nó nổi
dị ứng tùm lum hết trơn.