Cua đồng là món dân dã của Việt nam. Từ Nam chí Bắc, đều có những món ăn từ cua đồng: bún rêu cua, canh cua rau đay, canh cua tập tàng…chỉ có khác là nấu với cà hay rau gì mà thôi. Ở Mỹ Tho, bà chủ của một quán nhỏ, nói giọng nửa Bắc, nửa Nam, sáng tạo ra món cháo cua cũng giống như cái chất giọng của mình. Mấy người bạn rủ nhau đi giã rượu sau một chầu nhậu, tỉnh thì không và xỉn thì chưa (còn nếu xỉn "chết ngắt" thì vô phương rồi), nhưng lại kéo nhau vào một quán ăn khác. Trước quán có tấm bảng: Cháo cua đồng. Nghe chân quê lắm. Món cháo cua được dọn ra trong một cái lẩu. Một dĩa rau sống các loại bao gồm: rau đay, bồ ngót, cần nước, cù nèo, mướp và bầu sắt thành sợi. Lấy muỗng rà soát khắp lẩu, không tìm đâu ra bóng dáng thịt cá. Bà chủ cười đùa, lém lỉnh, vậy mới gọi là cháo cua chứ. Chỉ có cháo nấu với cua đã được đâm nhuyễn trong cối bằng cây (chứ không xay máy), rồi lược lấy thịt đem nấu cháo với nấm rơm búp nhỏ xíu (dân miền này gọi là "núm"!). Cháo đem lên bỏ vào đầy nhóc hành xắt nhỏ (giống như món mà thị Nỡ làm cho chí Phèo ăn nhỉ?). Một chén gạch cua nhỏ đổ vào cháo, nổi lên cái màu vàng ươm. Người ta thường ăn bằng mắt trước, rồi mới bằng vị giác sau. Nhìn như vậy cũng đã thèm lắm rồi. Rau đay nhúng vào cháo, rau bồ ngót cho vào chén rồi múc cháo nóng vào. Cháo nóng húp quanh vài muỗng, chất cồn nằm trong người nảy giờ như bốc hơi đi đâu mất.
Cái món cháo cua với mớ rau vườn mang đậm tính chất khẩn hoang của người dân Nam bộ, đầy hương vị của món canh cua miền Bắc. Còn nói như vị bác sĩ Đông Y cùng đi thì: coi vậy chứ bài thuốc không đó. Cái hỗn hợp cua, rau, nấm tạo thành một món tương tu thanh nhiệt, đang lúc rượu say, bốc hỏa mà đem chữa cháy thì đúng quá còn gì. Món ăn thì đơn giản nói ra ai làm cũng được. Khâm phục nhất là ngừơi nghĩ ra. Mấy ngày Xuân gặp bạn bè chè chén mà có món cháo cua đồng, âu cũng là cứu cánh.
No comments:
Post a Comment