Dạo cuối thu năm rồng, trời đồng bằng sông Cửu Long còn mưa như trút. Một ông bạn làm cho công ty giống gợi ý cung cấp giống dưa Đài loan cho trồng mấy công ăn Tết. Lúc đó, ngoài chợ các loại dưa có tên mỹ miều như: Kim mỹ nhân, Hắc mỹ nhân, Xuân Lan…đang bán đầy. Giá mỗi kg cũng phải 5000-6000 đồng. Mỗi công khoảng 500 trái, mỗi trái khoảng 3kg, vị chi là 1 tấn rưỡi. Chí ít cũng phải 5-6 triệu, trừ chi phí cũng phải còn vài triệu. Bài toán chỉ ngồi cũng giải xong. Mấy ông bạn xưa nay cầm bút viết báo, chứ có cầm cuốc trồng dưa bao giờ cũng hăm hở bỏ nhuận bút, lương bổng các thứ mỗi người một triệu hùn vốn trồng dưa. Ông Đức Toàn ra điều ta là nhà doanh nghiệp phán rằng, phải lo ngay đầu ra mới cầm chắc thắng lợi. Chẳng biết thương lượng thế nào, vài ngày sau, anh Thái Hùng, giám đốc công ty may hứa bao tiêu hết toàn bộ sản phẩm. Vậy là thuận buồm xuôi gió
Trồng dưa phải trồng trên đất cát pha. Thế là cả bọn gồm Hoàng Lan, Đức Toàn, Anh Vũ thuê chiếc xe cà khổ xuống tận miền duyên hải Trà Vinh, quê của tôi tìm thuê người, thuê 4 công đất. Đưa cho ông cậu vốn là nông dân bản xứ một xấp tài liệu trồng dưa, ổng coi rồi gật gù: cũng y như người dân ở đây trồng chứ có gì mới đâu. Thế là an tâm hợp đồng miệng với người làm thuê, thuê đất. Lúc còn khoảng 70 ngày là Tết đến, điện thoại tới tấp hối thúc xuống giống cho kịp thu hoạch ngay dịp Tết. Rồi được 15 ngày, cả bọn rủ nhau làm mấy "ông hội đồng thời nay" đi thăm ruộng. Cũng xe pháo, rồi có cả mấy ông chủ doanh nghiệp rãnh rổi đòi theo để hít thở không khí trong lành miền quê. Trẻ con thấy xe hơi thăm ruộng dưa trố mắt nhìn như thấy quái vật. Rồi thì thấy dưa cũng lên xanh um, lòng nhẹ nhỏm phỏng vấn hỏi chuyện dân làng để khi về là mỗi ông cặp nách một bài về thị trường nông thôn. Từ đó, tin tức đưa về cũng có tốt, có xấu. Lúc thì dưa đang bò rất tốt. Lúc thì bão số 6, 7 làm dưa cứ ngóc đầu lên. Ông cậu gọi lên báo xịt thuốc rồi, dưa tiếp tục ngã đầu xuống để bò. Ngày thứ 30, tin vui báo về là dưa có trái đã to bằng cái chén. Lại kéo nhau về, quả thật dưa đã ra trái bằng cái chén ăn cơm. Phen này, chắc là trúng mùa đây. Hôm qua đọc báo thấy dự báo dưa năm nay sẽ rất cao giá vì mưa lâu làm thất mùa. Quá hứng nên rủ ngay ông chủ đất người Khơ me, thật thà làm một xị. Đang cao hứng, được vài ly ông ta nói chưa chắc ăn đâu chú ơi. Thấy cũng chột dạ. Được 50 ngày, sẳn đi công tác ở Trà Vinh, ghé tạt qua đám dưa xem sao, giữa đường gặp người quen hỏi thử xem tình hình thế nào. Chị ta nói dân trồng dưa ở Cầu Ngang năm nay tiêu hết. Trời đất! Nhưng dưa của chú cũng "chạy dây" nhưng còn khá. Phú! Có thế chứ! Thị trường mà nói chạy chợ tức là đắt hàng; còn dưa chạy dây chắc là tốt lắm. Chừng ra tới nơi mới té ra chạy dây là dưa bị si đa hết thuốc chữa! Gọi di động cho ông bạn tiến sĩ nông nghiệp hỏi xem có cách nào không. Ông ta cười trong máy rồi nói xịt Pha-ra-sông đi. Pha-ra-sông là phát bỏ rồi đổ ra sông đấy, chứ dưa bị virus thì thua rồi! Thời may kiểm tra lại chỉ có khoảng vài chục dây bị bệnh nên nhổ bỏ là xong. Ráng chừng 10 ngày nữa là bỏ tiền vào túi rồi.
Vậy mà sau đó mưa đêm liên tục mấy ngày khiến cả bọn trong bụng cứ giật thót theo tiếng mưa. Khoảng 23 Tết (định 25 là thu hoạch) tin báo là nên cắt nhanh kẻo dưa chạy dây. Thôi thì cắt sớm vậy. Hoàng Lan, Đức Toàn lo kho bãi, bốc xuống còn Anh Vũ theo tôi chở dưa về. Gọi điện về hỏi khoảng bao nhiêu trái. Tin báo: hơn 1000 trái. Trước khi đi, Hoàng Lan còn dặn, lựa riêng trăm trái tốt nhất về tặng bạn bè. Chiếc xe tải hồi hộp chạy trên con đường quê cát nóng hổi muốn cháy cả lốp. Vậy mà, không tin vào mắt mình, đống dưa đã cắt xong chỉ chở khoảng hai chiếc xe lam là hết. Cũng gần 2000 trái nhưng mỗi trái chỉ khoảng hơn 1kg, trời ạ!.
Vậy toi hết mấy triệu, nhưng không tức bằng công sức và sự hồ hởi tính toán đã bỏ ra. Buồn chả ăn uống mấy ngày. Cả bọn nhìn nhau mếu máo, còn ông bạn hứa bao tiêu cho đám dưa cứ tủm tỉm cười hoài. Thế mới hay việc gì cũng vậy nếu không có tính chuyên nghiệp thì mọi sự bất thành. Chúng tôi mới rút ra được kinh nghiệm, ngay cả trong vụ trồng dưa nhỏ nhoi của chúng tôi cũng phải cần đến nền tảng là tri thức (khoa học-công nghệ trồng dưa), chúng tôi thiếu cả cái nóng hổi nhất của thời đại là thông tin. Đã vậy sao thành công được. Tính ra việc kinh doanh nhỏ xíu như vậy cũng không phải là chuyện dễ; bởi vậy nghe nói dưa tiêu hết, ông Thái Hùng cứ tủm tỉm cười hoài.
No comments:
Post a Comment