Friday, September 17, 2010

DỌC ĐƯỜNG XUÂN


1. Gần đến Tết, do công tác nên có dịp làm một chuyến đi thăm hết các tỉnh ĐBSCL, kể cũng thú. Mới ngày hôm qua 14 Tết, trời còn se se lạnh, không có gió giữa trưa; tự nhiên sang ngày rằm 15 gió thổi về phần phật. Bà con gọi là gió Tết; như vậy mới là Tết. Dọc đường từ Cần Thơ đi Vĩnh Long, cây cối nằm rạp xuống hết, tưởng chừng như sắp gãy đến nơi. Những khóm trúc, những bụi chuối cứ đứng lên nằm xuống như những cánh tay vẫy vẫy trong gió. Những ngôi nhà hai bên đường trên đoạn này thường hay trồng trước nhà những cây mai to đùng. Những cây mai đã bị vặt lá trụi lủi như những cành cây khô. Vậy mà đến gần những cây mai trông thấy lộc biếc mới nhú, hừng hực sức sống mới hay chính những cây mai trơ cành này mới là biểu tượng mang nhiều sức xuân nhất trong thời điểm này. Nhiều cây mai đã trổ bông đầy ấp mặc dù còn hai tuần nữa mới tới Tết, những cây mai cổ thụ vàng hực như điểm xuyết cho con đường quê rạo rực vào xuân. Trong những ngôi nhà mái lá, những tờ lịch năm cũ được xé rời và dán khắp nhà để trang điểm cho năm mới. Còn những tờ lịch năm mới thì được dành cho nơi trang trọng hơn. Ông cụ già hom hem nhưng vẫn cởi trần trùng trục tay cầm con dao phay đẽo đi đẽo lại một khúc tre xanh hơn sãi tay, ông nói đó là cây nêu ăn tết đấy, già rồi không còn sức dựng cây tre cao đâu. Thằng con trai cười hùng hục: bây giờ ai mà dựng nêu nữa ba ơi.


2. Ai hỏi chợ hoa Tết nơi nào có hoa xấu nhất. Xin thưa đó là chợ hoa Cao Lãnh. Là xứ sở có cả làng hoa Tân Qui Đông hàng năm làm đẹp cho cả vùng miền Nam vậy chứ chợ hoa Cao Lãnh thì lèo tèo, hoa kiểng thì ỏng eo. Hỏi sao vậy, người bán trả lời tỉnh khô. Tất cả hoa đẹp đã được tập kết đi về các chợ Sài Gòn, Cần Thơ hết, còn lại thứ nào thì đem bán thứ ấy. Ông bạn nhờ mua mấy chậu hoa xịn ở tại chỗ trồng hoa, hỏi mua thì chủ vườn nói đã bán hết cho lái buôn đem về Sài Gòn rồi, mai mốt lên trển mua! Ở thành thị vậy mà sướng. Trong lúc người dân thành thị đang tìm mua sắc quê về hưởng Xuân , tỷ như hoa kiểng, tôm khô, nước mắm Phú quốc, bánh phồng... thì người dân tỉnh lẻ cũng kiếm mua mấy thứ hương thành về ăn Tết. Mấy hôm trước, dân Cao Lãnh thiếu điều làm sập cái siêu thị mới xây do quá hiếu kỳ. Được mấy hôm người thưa bớt nhưng cái khí thế mua sắm Tết vẫn còn hừng hực, nhìn thấy người ta vô siêu thị thì biết. Khổ cho mấy cái shop ngoài chợ, nghe than mà rát cả ruột. Cất cái siêu thị to đùng như vậy làm sao tụi tôi bán hở trời.


3.Từ Cao Lãnh ngược về Cái bè, có đoạn chợt nghe tiếng gì thùm thụp đều đặn. Hỏi ra mới biết là tiếng quết bánh phồng. Dừng xe đi vào tìm mua một ít gọi là quà xuân cho bạn. Đi vào gần tới nhà thì cái tiếng thùm thụp chợt biến mất mà thành cái âm thanh bèm bẹp của cái cối đầy nếp dẽo va chạm với cái chày to đùng. Cái khối nếp như cứ dằng dưa níu kéo, người ơi người ở đừng về. Ghé quán cô Vân Mập trên quốc lộ 1, mới thấy mấy chục bánh phồng mua hồi nãy ở có bán cả. Từ bánh phồng sữa, nem chua, xoài đầu mùa cho đến bánh Kinh Đô, Đức Phát...thứ gì cũng có. Mới hay thông thương khiến cho thị thành và nông thôn gần nhau ghê nhỉ.


... Tết lại về rồi đó trên những cành mai, chậu kiểng; trong tiếng cối bánh phồng và trên nụ cười hớn hở của cô chủ quán vì đông khách....

No comments: