Friday, September 17, 2010

MANG QUÊ VỀ THÀNH

Anh làm phóng viên ở Cần Thơ. Nhưng quê thì ở tận Cà Mau, mà còn vô sâu hơn nữa. Sống ở thành phố cùng vợ con đã lâu, nên trông anh không ai biết gốc "nhà quê". Anh thuộc týp người thực tế, chứ không phải mơ màng gì hết. Bài "Trở về dòng sông tuổi thơ" của Hoàng Hiệp anh chỉ nhớ độc có một câu: trong tim ai cũng có một dòng sông quê nhà…Hết. Vậy mà, nhiều lần, nhân một buổi chiều buồn nào đó anh đột ngột xin cơ quan nghỉ phép mấy ngày, nhét mỗi một bộ đồ vào cặp rồi bỏ vợ con đi một mình về quê: vì nhớ quê!


Về quê, ngày đi ra bờ sông cạnh nhà câu cá, được mấy con rô đồng mừng như con nít mang về cho bà chị chiên xả ớt. Rồi ngồi ăn cơm với cá như thể chết thèm từ lâu. Chiều chiều đi ra ruộng bắt cua để nấu với mấy thứ cải trời, tập tàng. Mấy buổi tối ở quê nhà anh luôn ngủ trên chiếc võng trong chòi vịt. Anh kể lại mà nghe còn "đã" lắm: tối tối nằm trong chòi nghe ếch kêu, dế gáy, thỉnh thoảng mấy con cá dưới mương chép miệng bắt bóng chùn chụt. Sướng ơi là sướng! Ngày trở lại thành phố, anh cố gói cho được mấy con cá rô muối xả vào trong cặp mang về cho vợ con. Vợ anh nâng niu đem chiên dòn. Còn thằng con thì giãy nảy không chịu ăn. Khiến cho anh buồn hết mấy ngày.


Mùa hè rồi, về rước hai đứa con nghỉ hè quê Nội. Thằng lớn thằng nhỏ đều hí hửng kể cả ngày về thành tích bắt được mấy con cua đồng, mấy con cá lòng tong. Xem chừng mấy trò chơi điện tử chỉ là thứ vất đi so với thú bắt cua, bắt cá. Rồi về nhà, chúng kể cho đám bạn cùng xóm, cùng lớp nghe khiến mấy đứa này phải trố mắt. Mới hay, có nhiều thứ tuy giản đơn vô cùng nhưng lại tìm không ra trong cái thành phố mà mới năm giờ sáng người ta đã ra đường rượt đuổi nhau cho đến tối.


Về quê thì xa quá nên nhiều người khai thác kinh doanh "tâm sự" này bằng cách mang quê về thành. Thế là nhan nhãn các quán nhậu với thực đơn trông rất "quê mùa" trước cửa: chuột đồng Cao lãnh, ếch nguyên da, cá lóc hấp bầu…Người cũng ùn ùn kéo đến. Như là một cái mốt, gọi là một tí hương vị quê nhà. Ở một số nhà hàng sang trọng ở Cần Thơ, người ta còn bán cả một số món như ốc nướng tiêu, ốc hấp gừng, cơm nguội ba khía…mà mỗi dĩa giá có thể mua được hàng tạ ốc! Ở Mỹ Tho, một bà chủ xinh đẹp phốp pháp còn cho ra một món dân dã kết hợp hương vị hai miền Nam Bắc và Đông y! Món cháo cua đồng được giới thiệu như là một bài thuốc giã rượu tốt nhất, còn hơn cả Berocca. Món này chỉ có cua đồng đem xay nấu cháo cùng với nấm rơm búp nhỏ xíu. Ăn cháo với rau đay, bồ ngót, bông bí… và đủ các loại rau đồng. Không thịt thà gì hết.


Tôi bảo anh nếu nhớ quê quá mà không có thời gian nghỉ phép, tôi sẽ dẫn anh ra quán nhậu có cá rô muối xả để tha hồ mà thương nhớ đồng quê.

No comments: